:face: Tồi và vợ tôi vừa sửa soạn đi xem chiếu bóng thì bổng ngoài cổng có tiếng chuông vang lên . Tôi ra mở cửa . Trước mặt tôi là một cậu bé ăn mặc lôi thôi , mặt ngăm đen vì nắng gió .
- Cháu là con nhà ai ? -Tôi hỏi .
Nhưng chú bé không trả lời chỉ nhìn tôi trân trân như có vẻ tủi bực .
Cuối cùng mãi nó mới lắp bắp được một câu : " Ơ kìa bố ... " :face:
- Cháu bảo cái gì cơ ? - Tôi sửng sốt
- Bố à ? - Vợ tôi vội nhảy bổ ra cửa . tưởng chừng như bị bật lò so .
Cô ta hằn học nhìn tôi rồi lại nhìn chú bé - Cháu nói đây là bố cháu phải không ?
....
- Thằng bé lạ lùng thật ! - Tôi lẩm bẩm - ở đâu đến đây tự nhiên lại nhận người ta là bố ...
- Thôi ông cứ đợi đấy , tôi sẽ tìm hiểu xem cóa gì lạ không :evil: :evil: . vợ tôi rít lên giận dữ - Chẳng trách tôi cứ nghi ngờ trước khi quyết định lấy ông . Bây giờ thì cháy nhà ra mặt chuột nhé ! - Vợ tôi quay lại hỏi vặn chú bé từ nãy giờ vẫn đứng sững :
- Thế mẹ cháu là ai ?
Chú bé sụt sịt chỉ vào vợ tôi nói : " Mẹ là mẹ con đây chứ còn ai nữa " ( sợ chưa
) . Tôi được thể quay lại đay vợ tôi :
- Đấy nhé thế mà bảo bà không muốn lấy tôi . Vì đứa con riêng này đây ....
- Thằng bé này nói dối ! - Vợ tôi hét to :affraid: :affraid: lên - Cháu ... cháu nói dối thế mà không biết xấu hổ à ?
Thằng bé lại sụt sịt thò tay vào túi áo móc ra một tấm ảnh , mặt sau có ghi tên và địa chỉ . Sau ảnh là tôi và vợ tôi cùng chụp sau ngày cưới .
....